Mẹ tôi sinh được 2 người con, tôi là chị, dưới là em trai tên Quân nhỏ hơn tôi 3 tuổi. Tôi hiện đang làm ở công ty điện tử trên thành phố, còn Quân thì loanh quanh ở quê, làm mấy việc linh tinh ai có gì thì gọi, khi thì phụ hồ, lúc lại đi khuân vác, thu nhập không ổn định. Vợ em ấy là công nhân xưởng may, tháng cũng chỉ có 6-7 triệu. Quân có 2 đứa con nhỏ đang đi mẫu giáo. Vì thế mà mọi chi tiêu sinh hoạt phải rất tiết kiệm.
Bố mẹ tôi đều già rồi, trước kia làm đồng áng, giờ nghỉ nên không có tiền. Hàng tháng, nhận lương xong, tôi đều chuyển khoản nhờ chị hàng xóm (bán tạp hóa ngay đầu ngõ) rút cho ông bà 3 triệu để chi tiêu mua sắm, ăn uống thêm. Có lần tôi về thăm, thấy ông bà mặc quần áo cũ, da dẻ xanh xao, tôi lại đưa cho mẹ 4 triệu mua quần áo và thuốc bổ, tôi bận nên không có thời gian đi chọn mua được.
Nhưng 2 tuần sau, tôi đi đám cưới nên tạt về nhà chơi, vẫn thấy mẹ mặc áo cũ, hỏi quần áo mới đâu thì bà bảo chưa mua, hỏi còn tiền không thì bà bảo mua thức ăn, ăn hết rồi, nếu tôi có thì cho bà xin thêm vài triệu. Tôi nghĩ thôi thì ăn uống vào thân cũng tốt, lúc đấy trong ví tôi chỉ còn 3 triệu nữa nên đưa cho mẹ 2,5 triệu, 500 ngàn giữ lại trả tiền xe taxi.
Mẹ tôi thế mà nghe lời con trai, cũng cho rằng tôi nên gửi thêm tiền về. (Ảnh minh họa) |
Chỉ nửa tháng sau, tôi lại thấy mẹ gọi điện cho tôi hỏi xin tiền. Bà bảo muốn mua cho bố mấy bộ vest mặc đi chơi, đi dự tiệc, đồ đắt tiền nên mong tôi gửi cho 5 triệu. Tôi lại gửi cho bố mẹ vì nghĩ bố cũng cần có vài bộ vest để đám cưới con cháu trong họ còn mặc lên làm đại diện.
2 tháng gần đây, thỉnh thoảng mẹ lại hỏi xin tôi tiền, lúc thì 1 triệu, lúc 2-3 triệu, cứ lặt vặt nhưng cộng lại cả tháng tính ra cũng 6-7 triệu. Tôi không hiểu bà làm gì cần nhiều tiền thế nên hôm qua liền về thẳng quê để xem mẹ mua sắm những gì, có như bà nói không. Và thật bất ngờ, bố tôi không có bộ vest nào, mẹ cũng chẳng thêm được lọ thuốc bổ.
Tiền bà đều đưa hết cho con trai, Quân thì cứ tiêu hết lại xui mẹ gọi điện xin tôi với lý do tôi chưa chồng con, lương cao, ngoài khoản tiền thuê nhà ra thì cũng không tiêu vào đâu nên chắc chắn dư dả. Mẹ tôi thế mà nghe lời con trai, cũng cho rằng tôi nên gửi thêm tiền về để lo cho gia đình em trai vì em ấy không giỏi giang như tôi.
Tôi thật không chấp nhận được thói ỷ lại của Quân. Tôi chưa lấy chồng nhưng cũng cần tiết kiệm để tự mua nhà. Quân không chịu đi làm 2 tháng nay, chỉ chăm chăm chờ mẹ xin tiền tôi về đưa cho em ấy chi tiêu như thế này thật không ổn. Tôi không biết phải khuyên mẹ thế nào để bà đừng bao che cho con trai, đừng thương con một cách mù quáng như vậy nữa.