Có rất nhiều người đàn ông giữ nguyên tắc “không nói chuyện công việc với vợ, người yêu, bạn tình”. Đó không phải là một nguyên tắc bảo mật thông tin, mà là một kỹ năng tự vệ trước sự thông minh quá đà của những người phụ nữ có quyền lực.
Một lần, gặp khó khăn trong việc tìm cộng sự phù hợp, tôi than thở với bạn gái mình. Cô ấy là một phụ nữ rất thông minh, và có tầm nhìn tốt, vì thế tôi nhanh chóng có được một cái tên phù hợp, một nữ đồng nghiệp quen biết nhưng tôi chưa nghĩ ra. Ngay lập tức tôi đã bấm điện thoại “Em à, em có muốn làm việc cùng anh không?”. Cuộc điện thoại kéo dài hơn một phút, nhưng khuôn mặt của bạn gái tôi bên cạnh như đã hoá đá hàng thế kỷ. Một vẻ mặt ngạc nhiên, thảng thốt, biểu lộ một sự ngạc nhiên, khinh bỉ.
- Anh có nói gì sai sao?
- Tại sao anh lại nói với cô ấy bằng cái giọng đó, một thứ giọng ỡm ờ, thả dê, thậm chí là quấy rối tình dục.
- Sao em lại có thể nghĩ thế chứ?
- Sao lại không? Tại sao anh không nói bình thường rằng anh đang định làm một việc, cần cộng sự và anh thấy em rất phù hợp, em có đồng ý không? Tại sao anh lại nói “Em à, em có MUỐN LÀM VIỆC với anh”? Tại sao phải ỡm ờ, à ơi thế?
(Ảnh minh họa) |
Với rất nhiều trải nghiệm đã từng, tôi biết mình không thể giải thích. Vì một người phụ nữ đã xác lập vị trí quyền lực đối với ai đó, họ sẽ không bao giờ phán xét sai, nên mọi lời giải thích đều là vô nghĩa. Họ phán xét chứ không yêu cầu giải thích.
Nhưng tôi không thể hình dung được rằng tôi đã dám tán tỉnh, à ơi, ỡm ờ quấy rối một cô gái trước mặt bạn gái mình. Lẽ nào bạn gái tôi thông minh, tinh tường đến mức nhìn thấy trong câu nói của tôi một thứ bản năng săn gái mà chính tôi cũng không nhận ra? Những ngày sau đó, tôi trở nên lo lắng, hoảng sợ với chính bản thân mình.
Tôi hoảng sợ với ý nghĩ rằng trong con người tôi, dưới lớp vỏ đạo đức, văn hoá, là một kẻ dâm đãng, thô bỉ, luôn sẵn sàng gạ gẫm, quấy rối bất cứ cô gái nào, một kiểu người mà bản thân luôn khinh bỉ. Nỗi sợ ấy khiến tôi thậm chí hạn chế tối đa việc giao tiếp với phụ nữ trong một thời gian dài, đến khi chắc chắn rằng bạn gái tôi đã sai.
Đa số đàn ông thích phụ nữ thông minh, giống như tôi thích bạn gái mình. Thật tự hào khi có một người đàn bà tri kỷ ở bên mình, một người đàn bà có thể thấu hiểu những mong muốn của mình qua mỗi lời nói, cử chỉ giản đơn nhất. Nhưng thông minh thôi, đừng quá!
Đàn bà thông minh hiểu được những điều bên ngoài một câu nói, nhìn xa hơn ý nghĩ của người đối diện. Nhưng khi họ thông minh quá đà, họ sẽ vẽ lên cả một bức tranh về tiềm thức, hoặc viễn tưởng xa xôi từ một cử chỉ, lời nói của người khác. Đó là một khả năng kỳ diệu, nhưng phi nhân tính. Sống cùng một thứ kỳ diệu như thế, dĩ nhiên là một nỗi bi thương.
Bạn sẽ không muốn làm bất cứ điều gì nếu biết trước tương lai là không thể thay đổi. Bạn cũng không thể tự tin với con người hiện tại của mình nếu biết rằng con người đó vốn không phải là mình. Nhưng khi bạn ở bên một người phụ nữ thông minh quá đà, bạn sẽ luôn được nhắc nhở rằng quá khứ, vị lai của bạn là như thế, như thế… nhưng bây giờ bạn vẫn phải là một người đàn ông tuyệt vời để xứng đáng với cô ấy.
Sống như thế thật là bi thương! Nhưng, tin tôi đi, mọi người đàn ông đều muốn ở bên những người đàn bà thông minh, với hi vọng có được sự thấu hiểu, cảm thông mà không cần nhiều lời. Chỉ có điều, họ đều không bao giờ biết được đến khi nào thì những người đàn bà ấy trở nên thông minh quá.